Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

Câu chuyện ngày hôm nay thứ 199: Tôi đã đúng hay sai khi bỏ chạy lấy người?.

Cho đến khi mẹ tôi thấy bất ổn nên đã từ quê lên và người bạn thân của tôi cũng chạy qua để kéo tôi ra khỏi vũng lầy của trầm cảm.

Oái oăm thay khi tôi lại gặp lại người tôi muốn quên đi mãi mãi. Dứt bỏ một mối tình lớn. Người chồng sắp cưới của tôi. Thậm chí chị ta còn đưa bố của chị ta đến nơi tôi ở để tỏ cho anh về chuyện đứa con trai của hai người. Sợ ra đường. Niềm tin hay cảm xúc. Bạn bè. Giờ đây. Tôi đã hoàn toàn cắt liên lạc với quá vãng.

Nghĩ nhiều chuyện cũ lại cho nên lấn bấn. Người đã làm cho cuộc sống và trái tim tôi tan hoang. Mọi thứ đã rời bỏ tôi đi và tôi chẳng thể tìm lại chính mình.

Hoang mang. Công ty của tôi có hội sở chính ở Canada thế nên hầu như tháng nào tôi cũng phải bay qua bên đó công tác.

Hết người nữ giới đó tìm gặp tôi ở mọi nơi mọi lúc để lài nhài cái điệp khúc xin tôi miễn thứ cho anh và hài lòng làm vợ anh.

Ngại ngùng và nản. Sau cuộc gặp gỡ đó. Tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn khi ở cạnh người đàn ông này.

Và sang Canada định cư từ những năm 1980. Qua lời kể của bạn trai tôi thì bác mẹ của anh ấy học về ngành dược. Gia cảnh. Đó là những tháng ngày tồi nhất trong cuộc đời tôi.

Tôi định bụng sẽ tiến sâu trong mối quan hệ với anh để có thể đi đến một chấm dứt tốt đẹp.

Một kí vãng sâu nặng thật không dễ dàng gì. Người tôi định tiến tới hôn nhân. Anh là chồng của cô em gái bạn trai tôi. Bố mẹ anh chị em để có thể tiến tới một mối quan hệ sâu hơn. Nhất là khi tôi cắn răng bỏ đi giọt máu vừa hình thành. Bạn có tìm thấy hạnh phúc với người đàn ông mới này không.

Canada. Đó cũng là một điều mà tôi chẳng thể hiểu nổi trong mối quan hệ lùng bùng nhùng nhằng giữa anh và người đàn bà kia. Chàng trai người Việt theo gia đình định cư ở Canada. Quan yếu là bạn có yêu người đàn ông mới này không.

Chẳng phải như thế là bạn thiếu minh mẫn không. Làm cho tôi buồn bã và mệt mỏi vô cùng cho dù tôi không muốn vậy. Tôi khóa cửa ở lì trong nhà hàng tuần. Lấy chồng. Nhân tình đầu đời. Bạn hãy tách bạch. Tôi đã lặng lẽ quyết định vào viện bỏ giọt máu tôi đang hoài thai trong bụng với người đàn ông mà tôi đã đặt hết ái tình. Các bạn bè tôi cũng tuần tự bỏ cuộc chơi đi lấy chồng sinh con. Với lại.

Tinh thần suy sụp tồi tệ. Kể cả công việc ngày nay để làm lại từ đầu. Tôi đã nói với anh rằng: “Tôi trống trơn và không còn bất kỳ một xúc cảm nào nữa. Không muốn đối diện anh sẽ sống ra sao khi giờ lại xuất hiện tôi. Sao lại ở ngày nay mà bạn vẫn nhìn mọi việc bằng con mắt của quá cố.

Quên đi quá khứ buồn bã. Phải làm gì. Một người vợ trẻ yêu quý và đứa con sắp chào đời. Và người ấy đã có cuộc sống mới. Trông họ rất viên mãn với hạnh phúc.

Người vợ hay nhân tình năng người mẹ của con trai anh thêm một lần nào nữa. Bạn hãy quan tâm đến cuộc sống mới của bạn. Tôi thoáng khựng người vì quá sốc… Bữa cơm thân tình. Kí vãng tưởng đã chôn sâu bao năm nay không ngờ chỉ một thoáng chốc đã vụt hiện về nguyên hình. Đứt đoạn với kí vãng.

Hãy vứt hẳn ra khỏi đầu những chuyện cũ đã quên từ lâu. Trong những lần đi chơi với bạn bè là cộng đồng người Việt ở nước ngoài tôi đã quen với anh. Trong lần sang công tác ở Canada. Thật trái ngang thay. Và nỗi đau khổ vì bị dối lừa.

Phải làm thế nào đây? Tôi đã một lần bỏ tình chạy lấy người rồi. Sự giấu diếm đó đã trở thành một sự lừa dối và bạn đã không thể tha thứ.

Bạn đã mỏi mệt. Giúp tôi thông thường trở lại trong cuộc sống. Tôi bước sang một tâm thế mới. Và một vết thương sâu trong chuyện tình cảm của dĩ vãng. Tôi đã một lần bỏ tình chạy lấy người với mong muốn dứt bỏ ký ức. Do sức khỏe suy sụp và khủng hoảng tinh thần quá độ. Để bận tâm. Đau khổ và tội lỗi. Chúng tôi quen nhau.

Tôi đã chán ngán cảnh hộ đơn thân vui vẻ rồi. Giày vò. Chúc bạn có một quyết định đúng đắn cho hạnh phúc đời mình. Người nhà để mong họ giúp tôi vượt qua cơn ốm thể xác và cơn đau tinh thần vì cả hai chuyện tôi đang qua đều quá tế nhị. Hay để ngoái lại dĩ vãng mà xót xa. Luẩn quẩn đấy bạn ạ.

Hay còn nhớ bạn đến mức bạn cảm thấy khó sống với cuộc sống mới của anh ta không? Theo tôi không hẳn thế đâu. Các anh các chị ơi. Cái đáng trách nhất của người đàn ông ấy là anh ta đã hèn kém. Công việc ở một công ty nước ngoài không cho tôi có nhiều thời kì rảnh để buồn.

Lần trước hết trải qua cảm giác thai kỳ. Nhìn thấy anh. Có nhà riêng mua sát nhau trong khu dân cư ở tỉnh bang Ontario. Tôi sẵn sàng thứ lỗi cho anh. Hay anh rể thì cũng không ảnh hưởng gì tới hạnh phúc mới của bạn. Tốt nhất là anh và chị hãy tự lo cho cuộc sống riêng của hai người.

Tôi sợ gặp gỡ mọi người. Tôi không hề biết anh ta sống thế nào sau khi chia tay với tôi. Tôi cũng không hoài nhớ đến quá cố nữa. Hằng ngày của đồng nghiệp. Với người đàn ông tôi đã từng yêu. Kiếm tiền như điên và khỏa lấp nỗi trống trải bằng những buổi tối đi bar với bạn bè.

Với mối tình đầu. Người tôi không muốn nhớ. Lần cuối cùng gặp anh. Ngày nghỉ cuối tuần đi du lịch… Từ bấy đến nay. Mất niềm tin vào người mình yêu. Cảm giác yêu đương nhớ nhung rực lửa không hề có nhưng tôi thấy ấm áp và bình yên khi ở bên cạnh người mới này.

Sợ phải nghe những cú điện thoại bình thường. Bạn không còn trẻ nữa. Quên đi những chuyện đau lòng để bình tâm đi đến cuộc sống mới.

Anh chính là thành viên của gia đình bạn trai mới của tôi. Anh ta đã sai lầm khi giấu kín mọi chuyện. Tôi gạt bỏ thất vọng và vỡ lẽ để đấu sống và bước về phía trước. Mất nhiều thời gian. Bạn phải nhìn mọi thứ trong thì hiện tại chứ.

Khi tôi bước vào căn nhà của đại gia đình họ. Cô em gái đang mang bầu ở tháng thứ 5. Để nghĩ suy. Nếu không cẩn thận bạn sẽ thành người lẫn cẫn cứ đi hết sai lầm này đến sai lầm khác đấy.

Cũng là dịp tôi có thể tìm hiểu sâu hơn về bạn trai của tôi. Chúng tôi hoàn toàn ủng hộ bạn khi bạn đi đến quyết định làm lại cuộc sống mà không chui đầu vào mối quan hệ phức tạp ban đầu với người đàn ông đã giấu quá cố với bạn cho đến ngày cưới. Bạn phải tách bạch và rõ ràng chứ. Tôi trở về Việt Nam.

Và coi người cũ là một thành viên trong gia đình với tôi thật khó khăn. Nhưng làm sao để tìm lại được tôi khi tôi không còn là tôi của ngày xưa nữa. Quờ quạng đã vỡ nát. Nhất là khi bạn và người ấy đã xa nhau 5-6 năm qua. Hoặc có nhiều thời gian để đi công tác nước ngoài.

Mới đây. Anh sang Canada định cư đã được 5 năm nay kể từ ngày chia tay với tôi và vừa lập gia đình với cô em gái của bạn trai tôi. Tôi đã chết đứng người khi gặp lại anh. Rồi luẩn quẩn mà thêm một lần bỏ tình chạy lấy người lần thứ 2 nữa không.

Bạn hãy đối tốt với bản thân. Niềm tin vào anh ta. Tôi cắt đứt mọi mối quan hệ với anh.

Những tâm trạng đang cuộn trào. Thế nên anh cũng đừng tìm gặp tôi. Nhưng bạn Lam Kiều ơi! Bạn hãy nắm sống giản đơn hơn đi. Rõ ràng và nom mọi việc một cách minh mẫn. Bạn đào xới nó làm gì khi gặp lại sức cũ. Tôi đã ngoài 30 tuổi. Cuộc sống của đại gia đình họ rất yên ả và bình yên. Mất nhiều tâm tưởng để quên đi quá cố. Yên ấm và vui vẻ. Tôi lãnh đạm. Giày vò tôi. Lập gia đình sinh con đẻ cái nhưng thật khó để làm điều đó khi tôi lạnh băng với tất đàn ông đến với mình.

Tôi chẳng thể yêu được ai. Đều không dễ dàng có thể phơi bày ra cho bất kỳ ai dù là người thân. Chỉ có tôi và anh là ít nói. Nhan sắc cũng không thể là bùa hộ mệnh mãi mãi. Tôi càng bị trầm cảm nặng. Không một rung động nào gõ cửa trái tim tôi mặc dù có rất nhiều người đến với tôi.

Như con chim đã một lần đậu phải cành cong nên tôi khá cẩn trọng trong chuyện tìm hiểu người đàn ông tôi định lấy làm chồng.

Anh trai và em gái đều đã lập gia đình. Vẫn phải yêu. Giờ đây. Tôi đã không có được tâm thế chủ động. Còn người cũ dù là cương vị em rể. Gia đình tôi. Tôi quyết định dứt bỏ tất tật. Liên tục là những ngày tháng nặng nề và sức ép.

Giờ hai ông bà đã về hưu. Ngoại ngữ giỏi. Cũng có nghĩa là tôi mất niềm tin trầm trọng vào chính bản thân mình. Nấu nung tâm tư tôi. Không dám dũng cảm đối diện với quá vãng khi đến với bạn. Sức khỏe và kinh nghiệm hầu như là số không để chống chọi với những cơn nghén sinh lý do mang thai vật vã giày vò. Giày vò bản thân. Thuyết phục tôi hay làm bất cứ điều gì nữa. Tôi làm việc như điên.

Những ký ức đau buồn trong quá vãng lại vụt hiện về. Và kinh nghiệm xử lý công việc. Thậm chí cả bố mẹ. Người tôi rỗng không. Sẽ vô dụng mà thôi. Nên tôi càng suy sụp nặng… Tôi cũng chẳng thể san sớt với bác mẹ tôi hay bạn bè. Từ đó. Thế nên tôi thi vào vị trí đó và tức tốc đạt kết quả tốt. Trong số những người đàn ông đến với tôi. Không muốn gặp lại. Ba anh em đều học theo ngành của bố mẹ và đều làm việc ở công ty dược.

Tôi tìm thuê nhà ở chỗ khác và chuyển luôn công việc sang một công ty của nước ngoài mà lâu nay nay họ đang có ý định chèo kéo tôi. Bạn có gặp lại người ấy trong một cuộc sống mới khác. Bởi tha là điều quá dễ đối với tôi lúc này. Thưa tòa soạn báo! cuộc thế có lẽ lại thử thách tôi thêm một lần nữa trong sự cợt trêu chua chát của mệnh.

Tôi quyết định nhận lời mời của bạn trai về ăn tối cùng gia đình anh ở bên đó. Anh thua tôi 2 tuổi.

Khá hợp nhau và đôi khi tôi đi bar và ăn tối với anh. Phải hằng giờ hằng ngày đối mặt với người cũ. Liệu người ấy có còn nghĩ về bạn nặng nề. Đã chết hết trong tôi. Liền da. Quá vãng đã đóng lại rồi.

Một người mà anh cũng phải cố để quên đi… Tôi phải làm gì hiện thời??? Lam Kiều (Ba Đình - Hà Nội) Lời BBT Bạn Lam Kiều thân mến! Bạn đã ngoài 30 tuổi. Môi trường làm việc mới. Không chịu đựng được mỏi mệt. Làm việc ở một công ty dược phẩm của Canada.

Vắt để giấu đi những xúc cảm. Để làm lại cuộc sống mới. Thâm uyên bạn nhé. Tôi biết mình không nên vậy. Từ khi gặp lại sức đàn ông đầu đời ấy. Như một vết thương đã kín miệng. Tôi không muốn gặp lại anh và chị ta. Mất bao nhiêu lâu tôi mới có thể thăng bằng được cuộc sống. Lòng rất buồn. Đời sống mới. Tôi đã quyết định phải lập gia đình và ổn định cuộc sống. Vị trí của tôi đòi hỏi một người chưa vướng bận gia đình.

Trái tim băng giá bởi một vết thương sâu hoắm đầu đời. Tôi đã chôn sâu cùng ký ức trong chính gia đình người bạn mới của tôi.

Dễ thường hiện tôi lại thêm một lần trốn chạy nữa… Cuộc đời tôi sẽ trốn chạy mãi mãi chỉ vì một chuyện quá khứ ấy sao? Rồi cả anh nữa. Tôi không thấy trong trái tim mình có cảm giác bâng khuâng xao xuyến như hồi gặp người đàn ông tôi yêu trước hết.

Tìm lại tình yêu. Trong bữa tối ấm áp với đại gia đình của người bạn trai mới. Có đáng để bạn đấu đào xới kí vãng. Lặng lẽ ăn và cụ để giữ một bộ mặt thản nhiên nhất. Nhưng để chia tay. Đừng làm phiền tôi”. Bạn bè tôi chỉ biết rằng tôi và anh có khúc mắc gì đó và đã chia tay nhau.

Ân nhân năng gì gì đó đã sinh cho anh một đứa con trai. Đương đại và sáng suốt hơn đi.

Gia đình mới. Nạn nhân. Do tôi vừa bị ốm nghén. Trong mai sau của bạn thì cũng có hề chi mà mang vác mãi bóng ma của quá vãng trùm lên hiện tại làm gì để ám ảnh đời bạn.

Cuộc sống cứ mải miết trôi đi… Tôi làm việc đủ và tiền mua một căn hộ nhỏ ngay thành thị.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét