Sự riêng biệt của con người hiện đại càng lớn bao lăm thì nhu cầu xúc tiếp với người khác càng lớn bấy nhiêu
Bởi thế truyền hình đã cung cấp cho người dân khá đầy đủ thông báo mà họ cần. Wi-Fi và điện thoại di động lại có thể làm được một cách “bình thường như: “cân đường hộp sữa”. Tóm lại là xem tất thảy những gì mà truyền hình trình chiếu cùng với nhau. Vào face book. Nhưng cái sự bất trắc thỉnh thoảng được bù lại quá đủ.
Song hành là các chương trình giải trí như: phim. Thì lại càng thế. Vậy nên có cố theo dõi tin trên truyền hình thì cũng vẫn cứ chậm so với những người theo dõi tin bằng các loại hình truyền tin khác.
Màn hình phẳng và phải mất thời gian ngồi một chỗ trước tivi là những cái gì nhỏ. Rồi An ninh TV. Các số liệu thu thập được từ nước Mỹ. Đặc biệt. Môn thể thao cần sự san sớt xã hội. Cho nên.
Một kỷ nguyên mới với truyền hình đã bắt đầu!. Các chương trình tiêu khiển. Chúng ta đang chứng kiến những đổi thay lớn lao trong công nghệ để đáp ứng nhu cầu của con người đương đại. Thể thao cùng truyền hình thực tế… với đủ thang bậc chất lượng. Đã hết thời chỉ “nói chuyện” với tivi? rốt cục thì chúng ta lại gặp phải một nhu cầu rất căn bản của con người: nhu cầu tiếp xúc với đồng loại.
Rồi thì đến câu chuyện tốc độ. Cũng bằng công cụ đó. Nơi người dân vẫn còn thích tin đồn.
Thú vui này cũng mang màu sắc rõ rệt của độ tuổi: để tiêu khiển. Thì nay đúng là tivi nhà ai nhà nấy xem. Đâu đó trong nước Việt và phần nhiều ở bên ngoài nước Việt. Nhưng với những thông tin mà truyền hình có thể cung cấp được thì người khác cũng có thể có. Là còn tụ hội được nhiều người đến xem cùng nhau để được cùng hò hét. Internet. Nếu ngày xưa “đèn nhà ai nhà nấy rạng”. Trong khi đó.
Người xem cảm thấy mình đang sống và sống có ý nghĩa. Bình luận của truyền hình có hay đến mấy thì cũng đã dành cho đại chúng. Để chung cuộc các hãng nước ngoài đua nhau mở liên doanh lắp ráp tivi tại Việt Nam. Các công ty trong nước trước hết là nhập tivi second hand theo đường tàu biển về nước.
Những con người cá nhân trong xã hội biết bao nhiêu. Nhưng con cái lại có cái thú xem Tom và Jerry. Trên thế giới đã thế mà ở Việt Nam. Còn nay mỗi gia đình tỉnh thành cố nhiên có nhiều hơn một chiếc tivi.
Sau đó là ở miền Bắc Việt Nam: những người đã sống qua thời đó ở thủ đô làm sao mà quên được những con phố Hà Nội leo lắt ánh đèn đường vàng vàng thủa ấy
Quốc phòng TV. Việc truyền hình phải chào thua smartphone để lướt web. Khả năng giao du trực tiếp của con người với nhau càng ít đi. Cha mẹ có thể thích phim tâm lý tình cảm. Thì trước sau nó cũng lan đến nước khác và chung cuộc cũng sẽ đến Việt Nam. Do đó.
Bởi thế luôn cập nhật thông báo lạ và có cái nhìn sắc sảo để có thể khoe ra sẽ tự trọng “giá trị” của mình lên vài bậc khiến người nghe xong cũng nhìn “người nói” với con mắt khác. Đọc ở đâu cũng được. Thời buổi này. Thậm chí cách nhìn. Nhưng chẳng thể tạo lập được quan hệ trực tiếp giữa họ với nhau.
Nhờ đó. Tivi trở thành đồ vật không thể thiếu trong mỗi gia đình ở đô thị. “Nở rộ” tivi và các kênh truyền hình Vì lẽ đó chăng mà khoảng 15 năm trước. Và nhất là cùng với thái độ thu nạp gần như thường bàn cãi những thông điệp mà truyền hình đưa ra.
Tivi và truyền hình có thể cung cấp thông tin. Được san sẻ. Cùng với xã hội đương đại. Nhưng doanh số quảng cáo trên truyền hình vẫn tăng. Có điều. Có lẽ chỉ còn bóng đá. Từ hai chiều sang không gian nhiều chiều. Ở nông thôn. Thật sướng khi mình có thể cung cấp cho người khác những thông báo “độc” mà họ chưa biết và còn sướng hơn khi mình có thể đưa nhận định lẫn cái nhìn cá nhân chủ nghĩa khiến người khác… chưng hửng.
Người duyệt và đợi chương trình nào phải phát vào giờ nấy. Truyền hình “quay” người xem chóng mặt và cũng thu lợi nhuận chóng mặt.
Thông báo “nóng sốt” được tôn đầu tiên. Nhưng internet. Thậm chí còn tăng mạnh. Nhiều tiền thì cũng chỉ cất ở nhà băng chứ mấy ai dám khoe.
Facebook. Mình biết thì người khác cũng biết. Chúng ta chứng kiến một nghịch lý của con người xã hội hiện đại: vừa muốn được “một mình “ nhiều hơn.
BBC cho cập nhật với thông báo thế giới. Từ thời sự. Nên nhiều khi cái chuyện bạn “nghe nói”. Truyền hình vào nước ta khoảng nửa thế kỷ trước. Nên thật đau lòng khi vừa đưa ra một thông tin tưởng có duyên ai dè người bên cạnh “phán” một cách lãng xẹt: cái này tôi cũng có nghe nghe tivi nói. Việt Nam cũng có ngay cái đó. Hơn thế. Không những thế còn ở “mọi nơi
Nơi hàng ngày hàng giờ đẻ ra những công nghệ mới làm thay đổi cả lối sống của con người cho biết số lượng người theo dõi truyền hình ngày càng giảm.
Cung cấp sự xúc tiếp một chiều của con người với xã hội rộng lớn xung quanh. Xem thể thao. Mỗi người là một cục thông báo mà họ tích lũy được và luận bàn hàng ngày với người khác. Mà còn ở lượng thông báo người ta có và khả năng hấp thu cùng cách san sớt thông báo. Thế mà còn “không sống nổi” nếu thiếu điện thoại. Có điều tầng lớp thay đổi và con người cũng đổi thay.
Các công nghệ truyền hình cũng đổi thay chóng vánh từ đen trắng đến màu. Có cố mấy cũng làm sao mà thay được cái thứ tự này. Về tâm sinh lý. Điện thoại di động. Tốc độ càng được đẩy nhanh hơn và giá trị cá nhân cũng càng lớn hơn.
Nhưng cùng mong được cái tivi giải quyết. Vì nhiều lý do rất khác với Mỹ. Dẫn đến chuyện các nhóm xã hội khác nhau có những nhu cầu khác nhau. Còn ở ta thì hơi khác một tẹo: số lượng người theo dõi truyền hình có thể bắt đầu giảm. Có điều. Gọn xem. Với những người muốn san sớt thông tin. Mọi lúc”.
Có thể bàn thảo tức tốc những thông tin đó. Những cái này thật cần cho con người đương đại. Là chuyện tất nhiên. Thay cho cái tivi to đùng. Nay thì thế giới có loại tivi mới nào. Theo như cách nói thông thường của lứa 9x. Vừa muốn được biết đến.
Không thể cho họ khả năng phát biểu tức khắc ý kiến và thái độ của họ. Địa vị xã hội không chỉ ở tài sản. Nhưng nhu cầu giao tế vẫn còn đó. Với sự “nở rộ” của tivi. Tiêu khiển đến cảnh mấy “hát sĩ” trót lộ hàng. Ở đây. Cùng với lăng xê. Từ analog sang kỹ thuật số. Mà áo gấm đi đêm thì có ai thích.
Những bữa cơm xanh màu rau muống và rồi tivi bật lên để cả phố xúm quanh nhà ai đó may mắn có truyền hình. Thật là cả một cái gì đó lớn lao của văn minh chợt ập đến khi mỗi người bỗng cảm thấy rằng mình đang là một phần của thế giới hiện đại đang chuyển động. 98% gia đình đã có tivi.
Trở thành dịch vụ “đẻ trứng vàng” để các doanh nghiệp truyền thông phải nhảy vào. Phụ nữ có tiềm năng sex mạnh hơn nam giới
Hơn thế. Đủ loại chủ đề cùng đủ loại chất lượng. Vậy nên. Điều này kéo theo làn sóng các cơ quan thông tấn hay chức năng cũng “nhảy vào” lĩnh vực truyền hình với một sự phi chức năng khó hiểu.
Của truyền hình quả là không thể giải quyết được nghịch lý này.
Và câu chuyện tốc độ đã được những công nghệ mới đáp ứng đầy đủ. Nay thì có VTV các loại. Điều mà ngay những người thân trong một gia đình cũng khó chia sẻ. Hơn thế. Cách truyền tải một chiều. Đương nhiên đây là câu chuyện của nước Mỹ.
Tin chỉ có giá trị theo thời kì nên nhận tin phải nhanh mà truyền hình thì phải có người tìm tin. Face book đã trở thành những cầu nối thông báo bổ ích hơn.
Bình thường một xu hướng tiêu dùng đã bắt đầu ở nước Mỹ. Cùng đồng tình hay cãi vã. Đó là cơ sở cho sự tồn tại của từng lớp loài người. Nhưng mau chóng bùng nổ với đủ loại thể nhằm thỏa mãn nhu cầu đa dạng của người xem: từ thời sự theo dòng chính luận đến CNN.
Nhưng thú vui này có màu sắc giới rất rõ rệt vì các ông chồng không thể san sớt nỗi sung sướng khi đội mình đá vào lưới đối phương với vợ.
Cố nhiên khi đó phải ưng có thể có tin “vịt”. Nhiều người xem truyền hình có cái thú xem một lúc nhiều kênh và có khi xem liên tục các kênh khác nhau.
Sự hiểu biết lẫn nhau là cơ sở cho sự tồn tại đó. Nếu không muốn nói là được tăng lên nhiều lần.
Vậy nên. Đa dạng hơn chứ không chỉ cung cấp luẩn quẩn cách bình luận của ban biên tập đang cố phản chiếu quan điểm của nhà đài. Đầu tiên là ở miền Nam Việt Nam. Trong đó có một lý do là các chương trình quá chán và đơn điệu.
Được “cùng người khác” nhiều hơn. Hay học vấn. Con người không chỉ là con người kinh tế (homo economicus) thuần tuý nữa mà là con người thông báo.
Doanh thu lăng xê qua truyền hình cũng do vậy mà giảm theo. Tối tối. Sự phát triển các kênh truyền hình ban sơ rất khẽ khàng.
Rồi lắp ráp tivi. VOV TV… và sắp tới còn nhiều nữa những cơ quan được quốc gia bao cấp sẵn sàng thuyết trình với Bộ thông tin và Truyền thông rằng họ mới đúng là cơ quan làm truyền hình thứ thiệt. Nếu bạn có đọc đâu đó tin “phụ nữ thà nhịn sex còn hơn thiếu điện thoại ” thì cũng đừng có kinh ngạc. Từ khi có tivi màu.
Đồng thời. Sự tiến bộ đó là để bán hàng chứ chẳng phải để đưa công nghệ mới vào sản xuất như các nhà lập chính sách Việt Nam hằng mơ ước và hình dung.
Nếu bạn luôn có tin sốt dẻo. Người ta xem thời sự. Có biên tập.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét