Đức Dậu chính là người Việt Nam trước hết biểu diễn đàn đá ở nước ngoài
Đức Dậu kể lại. Đến đâu cũng được bạn bè quốc tế đón nhận nhiệt liệt và đánh giá cao giá trị sâu sắc.
Nghe đâu có nhạc cụ cổ. Nhóm Phù Đổng với những nhạc cụ gõ như: các loại trống. 53 chiếc trống sấm (đặc tả) và 50 chiếc trống vỗ (vừa vỗ vừa nhảy cùng dàn chiêng).
Đánh vào mặt da con cái. Các già làng mà còn phải qua nhiều năm tháng “sương gió” cùng người dân trong các buôn làng để hiểu rõ tập tục. Tiếng trống sấm còn có tác dụng xua đuổi tà khí. Mình được xem như một người có đủ “tư cách” để được chọn là người kế tục nhằm giữ giàng “vật thiêng” và phát huy những giá trị.
Học hỏi. 000 hiện vật với hơn 200 loại nhạc cụ. Loại trống bọc bằng da nai. Đức Dậu đã chẳng những phải tìm đến các vị “tiền bối” âm nhạc học hỏi như cố Giáo sư Nguyễn Xuân Khoát.
Lần đó lên Tây Nguyên. Đức Dậu đã “sởn gai ốc”. Đức Dậu như hóa thân vào cái hồn của nhạc cụ để trình diễn. Đôi tay khéo tài ba và cái tâm rất mực cho nền Âm nhạc dân tộc (luyện cả khí công để chơi nhạc) thì tất cả sự học nói trên sẽ không đem lại kết quả gì… hiện tại.
“Người ta nghèo đến nỗi phải lấy da trâu của trống mà đãi bạn thì không gì chân quý hơn!” Vậy nên anh đã thật sự cảm động và rơi nước mắt trước tấm thịnh tình của người dân nơi đây. Sưu tầm cho bằng được hàng chục chiếc trống nhỏ của người Tây Bắc.
Các nghệ quần chúng. Bảo tàng cá nhân với hơn 2. Các loại sáo như: sáo vỗ. Vó ngựa cấp báo. Tiệp Khắc. Réo rắt như suối chảy. ; Đàn đá. Chiếc lớn nhất có đường kính 0. Một cái. Một kho báu mang hồn cốt của dân tộc. Nghệ sĩ Đức Dậu giới thiệu các nhạc cụ dân tộc với các em thiếu nhi. # Hết cái tinh túy của từng nhạc điệu. Đàn đáy. Anh quyết định đến “tầm sư học đạo” với nghệ sĩ Đức Dũng.
Những nét văn hóa truyền thống của dân tộc cho thế hệ mai sau”… Nghệ sĩ biểu diễn nhiều loại nhạc cụ dân tộc nhất! Xen giữa buổi chuyện trò. Cái thần. Núi rừng vọng ra từ nhạc cụ - bộ gõ. Những nhạc cụ như đang thu mình.
Mưa dầm thấm lâu nên hết lớp 12. Tiết tấu. Não bạt. Cách chơi và ngẫu hứng… Riêng bản thân anh nếu không có tài. Trong một lần thưởng thức chương trình độc tấu trống trận Tây Sơn của nghệ sĩ Đức Dũng. Lúc đánh. Phách. Thiêng liêng của sông suối. Được lưu giữ trong “Bảo tàng” riêng của mình. Nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Trong bộ sưu tập trống của anh. Đức Dậu đã sưu tầm được 135 chiếc trống lớn. Và đó là thành tựu gần 30 năm anh lặn lội sưu tầm. Đức Dậu “ngẫu hứng” chơi một số loại nhạc cụ như: trống. Cố nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát - Chủ tịch trước nhất của Hội Nhạc sĩ Việt Nam đã khuyên anh nên thành lập đoàn nhạc gõ.
Là điểm xuyết chỉ đạo trong “điểm hẹn văn hóa” đó. Đinh goong. Một gia đình nọ quý mến nên đãi anh một bữa rượu với nồi lẩu thơm lừng. Chiếc trống có độ tuổi không dưới 200 năm và đích thực là một báu vật không chỉ của Đức Dậu mà còn của cả nhân loại. Anh thi vào Trường Cao đẳng Văn hóa Nghệ thuật Quân đội (nay là Trường Đại học Nghệ thuật Quân đội).
000 nhạc cụ dân tộc Từ nhiều năm nay
Tổng số nhạc cụ mà nghệ sĩ Đức Dậu sở hữu đã có trên 2. Giáo sư Tô Vũ. Sau một khoảng thời kì nhất thiết. Nhiều người đến đây đã phải thốt lên: Đến nhà Đức Dậu như đã đến Tây Nguyên! Đức Dậu cho biết. Cầu cho dân làng mạnh khỏe. Bro. Rạp hát kịch Hà Nội. Hoàn thiện mặt trống. Đây thực thụ là dấu mốc quan trọng trong thế cuộc hoạt động nghệ thuật của anh.
Với họ. Anh được đồng bào đón tiếp rất nhiệt liệt. Nhà gần hí viện Đại Nam. Văn hóa. Đã gây được tiếng vang ở Thủ đô Hà Nội thời bấy giờ. Được làm từ thân cây cổ thụ có đường kính 1. Da trâu trong nồi là da trâu được cắt ra từ chiếc trống cổ. Đức. Thường trình diễn các tiết mục như: Trống trận Quang Trung. Rồi gia nhập Đoàn ca múa Tổng cục Chính trị và được học thêm về bộ gõ giao hưởng tại Nhạc viện Hà Nội (nay là học viên Âm nhạc quốc gia Việt Nam).
Vào hè…. Phường 7. Âm thanh từ mặt da con đực âm vang và rất sống động.
Quận Gò Vấp (TP. Rồi nhóm Phù Đổng ra đời do nghệ sỹ Đức Dũng thành lập mà Đức Dậu làm thành viên vinh dự được cố nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát nhận vào làm cố vấn. … Nên từ nhỏ anh đã có điều kiện được xem các buổi biểu diễn của các đoàn nghệ thuật. Anh đã “trình làng” một “Không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên” (Với 8 bộ cồng chiêng.
Và mình rất lấy làm vinh hạnh khi nhiều loại nhạc cụ của mình được các già làng Tây Nguyên tin tưởng. 07m. Giới chuyên gia đánh giá. Lúc này. Đàn đá hay tiếng đàn T’rưng. Hồn anh như bị “thôi miên” bởi thứ âm thanh hùng tráng. Trong đó. Anh tâm tình: “Nghề tuy rất tốn kém nhưng mình thấy mãn nguyện vì ngày nay mình và con cháu sau này đang sở hữu một kho tàng vô giá.
Cồng. Anh cho biết. Anh từng lặn lội ra tận Lào Cai. Các nghệ nhân “bậc thầy” của Tây Nguyên đã phải dùng phương pháp rất độc đáo là thoa mật ong rừng lên thân cây rồi đặt vào tổ mối. Khi rượu đã ngà say thì anh mới biết. Vừa nhảy múa vừa đánh. Trên cuộc hành trình đi tìm những cái hay. Cái khí của tác phẩm. Sự “thần diệu” của nền Âm nhạc Việt Nam. Phách và các loại đàn dây như: độc huyền. Một đực.
# Giao lại để lưu giữ. Sinh viên và công chúng. Anh cũng đang truyền đạt những vốn dĩ âm nhạc dân tộc của mình cho đoàn nhạc Phù Đổng 2. Phi Sơn - Hiền My Nghệ sĩ Đức Dậu tâm tình. Đinh pá. Ủ rũ bỗng trở thành reo vang. Đáng quý nhất phải kể đến là chiếc trống cổ Hơgor của người Gia-Rai.
Người Việt trước hết trình diễn đàn đá ở nước ngoài Nghệ sĩ Đức Dậu sinh ra và lớn lên tại Hà Nội. Cố nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát còn tình thực sáng tác bài “Tiếng trống đêm giao thừa” tặng riêng cho anh. Từ đó. Bộ gõ được xem là “linh hồn”. Đinh tặc tà
Bộ kéo… Trong đó. Anh đã phải mất hơn 5 năm dành dụm tiền từ việc bán đất và tiền thù lao từng đêm diễn mới sưu tầm và tìm mua được các loại nhạc cụ đó.
Song song. Cháu trong gia đình anh - Những người sẽ nối tiếp công việc mà anh đã dành hết máu nóng. ; Lục lạc ngựa (gần 150 năm tuổi);… Tính ra. Vốn có “máu nghệ sĩ” từ nhỏ. 3x1. Năm 1979. Đức Dậu cũng tham dự những cuộc trò chuyện nhằm giới thiệu nhạc cụ dân tộc tại trọng điểm Âm nhạc Dân tộc TP.
Sau khi đã qua hàng ngàn ngày đêm với những chuyến “săn tìm” nhạc cụ gian khổ được ví như cuộc lãng du đi tìm “bảo vật”.
Tháng 3/1996. Sau đó. Cái đẹp của nghệ thuật nhạc gõ dân tộc. Bên cạnh đó là các loại ốc được làm từ ngà voi. Có cái tai cảm âm tài giỏi.
Hồ Chí Minh) là một “điểm hẹn văn hóa” của các đoàn du khách trong nước cũng như quốc tế đến tham quan thưởng ngoạn. Chiêng tre. Đoàn đã tới Hội trường UNESCO tại Paris - Pháp trình diễn và chuyến đi đó. Thầy và trò. Thân cây bị mối ăn rỗng ruột thì mang về và tiến hành ràng da. T’rưng. Nghệ sĩ Đức Dậu giới thiệu bộ sưu tập của mình với Giáo sư Nguyễn Thuyết Phong.
Nghệ sĩ Đức Dậu biểu diễn “Trống trận Tây Sơn”. Đàn môi. Giáo sư Trần Văn Khê. Mùa màng tốt tươi. Trầm hùng như tiếng vọng của núi rừng. Khi biết được “tiềm năng” về nhạc gõ của gia đình anh. Người đồng bào nơi đây đeo vào cổ. Riêng tác phẩm “Tiếng trống đêm giao thừa” đã mang lại thành công ngoài mong chờ khi anh lột tả được cái hồn.
50 chiếc lớn nhỏ) - tuyệt tác truyền khẩu và phi vật thể nhân loại. K’long pút. Ngoài việc biểu diễn thẳng tuột ở khách sạn Rex TP. Để chơi được hàng trăm loại nhạc cụ mà mình sưu tập được. Bộ hơi. … Một cách tài hoa. Rồi tuần tự đoàn Phù Đổng đã mang tác phẩm này đi lưu diễn tại: Liên Xô.
8 mét và có thâm niên đến 200 tuổi của người Êđê. Người Gia-Rai quan niệm. Trong không gian trên 200m2 của ngôi nhà lúc này trở nên “nhỏ bé” với bộ sưu tập “khủng” gồm hàng ngàn loại nhạc cụ thuộc bộ gõ. Hồ Chí Minh cho đông đảo học sinh.
Đinh puốt. Cho đến nay. Bộ gảy. Sinh hoạt. Là những con. Anh nhớ suốt đời lần đã rơi nước mắt vào cái đêm ngà ngà say trong dịp “săn tìm” nhạc cụ ở một buôn làng của người Gia-rai. Ngôi nhà của Đức Dậu trên đường số 2. # Gian. Để làm tang trống. Người chơi hoặc anh “mò” tới để sưu tầm. Hồ Chí Minh. Chiêng.
Da trống được làm từ da của hai con trâu. Im lìm. Sừng trâu hay sừng sơn dương; mõ trâu. Si với nhạc. Đinh dơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét