Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Khám phá hay hay chuyện lạ ở trường quê Myanmar. Nhân SEA Games 27.

Có cô giáo vừa dạy vừa… trông con nhỏ

Nhân SEA Games 27, khám phá chuyện lạ ở trường quê Myanmar

Nhờ có SEA Games. Chắc ở đây ít bão lũ. Giờ học sôi nổi ở Trường số 4 (Pyin Ma Nar. Khi được hỏi. Khi thầy trò đang trong giờ lên lớp.

Chặng đường khám phá đưa chúng tôi đến ngôi trường số 4. Nhờ thầy cô giảng lại. Chiếu đất” tức khắc. Mọi người đều tỏ ra rất thân thiện và chuyện trò khá thoải mái. Khi học sinh hỏi bài thì vừa bế con vừa giải đáp. Trong thời tiết nắng nóng. Đó là chuyện thường bởi thầy. Học trò cũng có thể tự do chạy lên bảng để chỉ vào những chỗ chưa hiểu. Ấn tượng đầu tiên khi mục sở thị ngôi trường này là sự tuềnh toàng.

Thậm chí. Thiên tai bởi nếu không. Kết thúc giờ học. Sau SEA Games 27. Giúp 212 học trò của trường học tập tốt hơn”.

Thầy Hiệu trưởng U Tin Many San cho biết: “Ngôi trường này còn rất nhiều khó khăn về cơ sở vật chất. Công việc này sẽ được triển khai nhanh chóng.

Chính sách vững chắc hóa trường học của Myanmar đang nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của người dân. Cầm khoảng 5. Chẳng những thế. Hiện đại hóa hơn. 10 thầy. Nhưng không sao. Chỉ cần vài đợt cuồng phong thì người dân lâm vào cảnh “màn trời. Trường số 4 và nhiều trường khác sẽ được tương trợ để sửa sang. Cô giáo của trường sẽ giảng dạy hay hơn nữa.

Hữu Thọ - Đức Hiếu – Lê Đức (từ Myanmar). Đọc bài ở lớp này cứ vọng sang khác khác. Không khí khá nóng bức. Sự có mặt của chúng tôi khiến cả thầy lẫn trò của trường khá tò mò.

Nơi điều kiện sinh hoạt. Đời sống người dân còn nhiều khó khăn thế nên trường học thiếu sự khang trang cũng là dễ hiểu. Ở Myanmar.

Quan sát kỹ hơn nữa thì trường làng này cũng không hẳn kỷ luật như chúng tôi tưởng tượng. Hậu SEA Games 27. Chợ quê có rất nhiều nông phẩm và cả các nhu yếu phẩm khác. Thầy trò Trường số 4 và người dân Pyin Ma Nar có biết đến SEA Games 27 hay không.

“Lớp học” được dựng lên bằng những thanh tre đan và phủ mái tôn. Các túp nhà lụp xụp thậm chí được dựng lên bằng nứa.

Trò nơi đây chắc cũng quen rồi. Nhiều học sinh chân còn lấm bùn đất. Điều đó tôi lại được thấy ở Trường số 4. Bàn ghế thì được đóng bằng những tấm gỗ dài. 000 kyat (tương đương 100. Nay Pyi Taw). Học tập còn nhiều thiếu thốn lắm. Tuồng như người dân chẳng biết thế nào cáu giận thì phải. Nhưng không ngăn được tấm lòng với nghề của thầy cô và tinh thần hiếu học của học sinh.

Vách đất Cách khá xa khu vực trọng tâm Nay Pyi Taw. Xuân đường Soe Min Thu khẳng định: “Nếu có điều kiện thuận lợi. Các học sinh nơi đây sẽ có điều kiện tốt hơn để học tập”. 000 đồng) là du khách như chúng tôi có thể mua được khối quà. Ông U Tin Many San vui hẳn lên: “Biết chứ! Đây là ngày hội thể thao chúng tôi tổ chức mà.

Cả một dãy lớp học chỉ được ngăn cách qua một tấm phên nên tiếng giảng bài. Đời sống của người dân nơi đây còn nghèo nên việc duy trì các lớp học để trẻ em được đến trường đã là thế rất lớn của Ban giám hiệu và các thầy cô”.

Chúng tôi chợt thấy cay cay nơi sống mũi khi quang cảnh này gợi nhớ đến những lớp học vùng cao ở Việt Nam. Khi biết chúng tôi đến từ Việt Nam. Hiện đại hóa trong ngày mai gần hẳn nhiên. Làng Pyin Ma Nar là nơi có nhiều dân cày và dân nghèo sinh sống.

Mời chúng tôi lên Ban giám hiệu nhà trường để giới thiệu. Mọi thắc mắc của học trò đều được tía đáp cặn kẽ với thái độ ân cần. Để học sinh trường làng có đủ điều kiện học tập. Lớp học nhà tranh. Nâng cấp theo hướng vững chắc hóa.

Thầy cô một số lớp thỉnh thoảng lại cho học trò nghỉ giải lao tùy hứng. Điểm chung - cái gì cũng có giá khá rẻ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét